Có một anh chàng thấy người ta nuôi chó vui vẻ nên lấy làm thích thú, sau đó anh mua 1 em Gâu Đần về nuôi vì nó ngoan ngoãn, thông minh và dễ thương. Nhưng khi thực sự nuôi nó anh ta mới thấy phát sinh nhiều thứ ngoài suy nghĩ của mình.
Lúc đầu anh chỉ nghĩ nuôi chó chỉ cần cho nó ăn là xong, nhưng sau khi nuôi anh mới biết, phải mua thêm rất nhiều đồ cho nó, phải tắm cho nó thường xuyên, phải chải lông, đánh răng, đưa đi khám bệnh, đi dạo … như nuôi thêm 1 đứa trẻ, nên anh không còn thấy vui vẻ gì nữa nên không muốn nuôi nó nữa …
Sau khi bà ngoại ở quê của anh ta biết chuyện nên ngỏ ý muốn nhận nuôi nó, anh ta đồng ý và đưa nó về cho bà và rũ bỏ toàn bộ trách nhiệm của mình, anh nghĩ đó là sự giải thoát cho bản thân.
Nhưng được mấy hôm sau, anh bắt đầu cảm thấy trống vắng, về nhà không thấy bóng dáng chó cưng của mình đâu, lại lủi thủi 1 mình, anh cảm thấy nhớ chó cưng của mình rất nhiều và 1 thời gian sau anh quyết định nghỉ việc để về thăm nó.
Khi anh về đến nhà bà ngoại, vừa mở cửa ra anh như chết lặng khi thấy chó cưng của mình trông không khác gì 1 con chó hoang ngoài bãi rác cả. Con chó đẹp trai sạch sẽ thơm tho của anh đã biến thành 1 con chó mà ai nhìn cũng khiếp sợ, người nó toàn bùn đất, lông rối bết từng mảng, hôi hám. Con chó nhìn anh đầy vẻ căm phẫn, nó trốn sau chiếc xe ba bánh run rẫy sợ hãi.
Anh hỏi bà chuyện gì đã xẩy ra với nó, bà bảo là do anh có ý định vứt bỏ nó nên bà tiếc của nên xin về nuôi trông nhà, nó thường bị bỏ đói nên có gì ăn nấy, thường xuyên đi lục thùng rác ăn và cũng bị mọi người xung quanh xa lánh vì nó quá bẩn thỉu và hôi thối.
Sau khi thấy chó cưng của mình như vậy, anh đã thấy bản thân mình quá tệ hại, đã để chó cưng của mình trở thành như vậy, lòng anh đau xót, nước mắt chảy dài.
Ngay lúc đó anh đã quyết định phải sửa đổi sai lầm của bản thân, anh sẽ đưa nó về ở cùng anh và chăm sóc nó thật tốt để bù đắp lại sai lầm của bản thân, Anh tự hứa với lòng sẽ không bảo giờ để nó phải chịu tổn thương 1 lần nào nữa…/